Vẻ đẹp của kịch ứng tác và cách mình áp dụng để "ứng tác" với đời
"Đời như kịch ứng tác, 'tát' đến đâu thì mình ứng đến đó!" - Vân Possible
Nếu nói về những điểm sáng (hihglight) của mình trong 2 năm vừa qua thì phải kể đến Kịch Ứng Tác (Improv).
Học Kịch ứng tác đối với mình không chỉ đến để cười muốn sái quai hàm, để giải trí, hay biểu diễn, mà còn là hành trình giúp mình vượt qua những khó khăn, học cách buông bỏ, mở lòng và kết nối sâu sắc hơn.
Và đúng như cô Vân Possible nói: "Đời như kịch ứng tác, 'tát' đến đâu thì mình ứng đến đó!" 😄
Kịch Ứng Tác (Improv): một hình thức nghệ thuật biểu diễn mà người chơi tạo ra các cảnh kịch hoặc câu chuyện mà không có kịch bản sẵn có. Người chơi kịch ứng tác phải sáng tạo ngay tại chỗ, tương tác dựa trên tình huống mà họ tự nghĩ ra hoặc nhận được từ khán giả.
VẺ ĐẸP CỦA KỊCH ỨNG TÁC:
"Yes, And…" - trái tim và linh hồn của kịch ứng tác.
Vậy, “Yes, And” là gì?
✨ “Yes” là chấp nhận. Trong improv, bạn mở lòng đón nhận bất kì ý tưởng đồng đội đưa ra, dù nó có kỳ quặc hay bất ngờ đến đâu đi nữa… và tin tưởng rằng dù đồng đội của bạn có nói hay làm gì cũng là chất liệu để đồng kiến tạo một câu chuyện tuyệt vời.
Nếu bạn nói “No,” hay “Yes, but…” câu chuyện sẽ lập tức bị ngắt quãng, dòng chảy sáng tạo dừng lại... khiến câu chuyện trở nên khó khăn để tiếp diễn.
✨ “And” là phát triển thêm. Sau khi chấp nhận ý tưởng, bạn không chỉ đơn giản là đồng ý, mà sẽ đóng góp một chi tiết mới, phát triển ý tưởng đó lên đề xây dựng nội dung rõ ràng thú vị hơn.
Hãy tưởng tượng mỗi ý tưởng như một viên gạch. Bạn và đồng đội cùng đặt từng viên một, xây nên một câu chuyện độc đáo bất ngờ.
Make Your Partner Look Good
Khi bạn chơi ứng tác, mục tiêu không phải cố gắng làm một ngôi sao sáng nhất mà là giúp đồng đội của bạn tỏa sáng.
Thay vì giành giựt chiếm sóng, bạn đón nhận và phát triển ý tưởng của đồng đội, biến sân khấu thành một không gian an toàn, nơi mọi người có thể sáng tạo hết nấc, tự tin để bung lụa.
Và nói thật, cái cảm giác bạn đứng trên sân khấu, không biết chuyện gì xảy ra sắp tới, nhưng biết rằng đồng đội “Got your back” là một cảm giác thật sự tuyệt vời.
Sống trọn vẹn với hiện tại
Đúng nghĩa đen, để có thể chơi hoặc diễn kịch ứng tác bạn cần phải là bạn, ở ngay trên sân khấu, cả thể xác của bạn, suy nghĩ... và cả chiếc tâm hồn đẹp của bạn nữa
Bất ngờ của ứng tác là bất ngờ. Vì chỉ cần tâm trí của bạn đi lạc một xíu thôi thì bạn sẽ vô cùng loay hoay khi đặt viên gạch tiếp theo và nguy cơ cao là bạn sẽ “make your partner look odd” vì bạn chẳng biết nói gì thêm trên ý tưởng của bạn mình.
Đó là chưa nói đến những cấp độ ứng tác khó hơn, có nhiều cảnh diễn và nhiều người chơi, thì ta nói xoắn hết não cả lên ^^
Do đó, chơi Improv, bạn được sống trong hiện tại, rèn luyện khả năng tập trung cao và học cách lắng nghe chủ động.
Chẳng có gì đúng hay chẳng có điều gì là sai cả
Trước khi học improv mình chẳng có một tí gì gọi là máu nghệ thuật cả, ngày ngày chỉ có đi làm công ăn lương thôi mà.
Bước vô lớp improv, chơi một trò chơi improv đơn giản thôi cũng ngại ngùng chả dám bước lên, nói gì cũng sợ quê. “Con sông quê” nó dài vô tận, múc hoài ko hết. Học được 3 buổi thì ôi thôi, “Con sông quê” chỉ còn là cái tên.
Mình bớt ngại diễn, bớt sợ nói hớ. Mình chấp nhận phiên bản diễn dở nói hớ đó của mình và cũng chấp nhận rằng đồng đội cũng sẽ có lúc diễn dở nói hớ như mình.
Mình cũng thấy mình bớt gồng, diễn tự nhiên hơn.
Sai hay đúng không còn quá quan trọng, tất cả đều là chất liệu để xây dựng nên câu chuyện tuyệt vời trên sân khấu.
Khi chơi ứng tác, đôi khi "lỗi lầm" thường mang lại những khoảnh khắc đáng nhớ và thường là "nét duyên" khiến khán giả cười ngất và cổ vũ nhiệt tình. Bao nhiêu tiếng cười trong improv đều bắt nguồn từ “Con sông quê” đó thôi.
3 CÁCH MÌNH ÁP DỤNG ĐỂ “ỨNG TÁC” VỚI ĐỜI
Lúc đi học Kịch ứng tác, mình sống khá xa trung tâm, để đến lớp mỗi ngày thì mình hay ví von là chạy 7749 quãng đồng mới tới được.
Và cái duyên đến với cô Vân Possible và các bạn đồng-tác đã giúp mình yêu đời hơn, cười nhiều hơn, mở lòng, kết nối và nhìn cuộc sống dịu dàng hơn.
Sau đây là 3 điều mình đã áp dụng kịch ứng tác vào những ngày tháng năm 2023 của mình:
🌟Mình không kiểm soát hết được tất cả mọi thứ.
Trong improv, bạn không biết trước kịch bản, không đoán được đồng đội sẽ nói gì, làm gì, ngay cả gợi ý của câu chuyện hay bạn là nhân vật gì đôi khi được gợi ý bởi khán giả. Càng nỗ lực kiểm soát mọi thứ, càng thêm thất vọng mà thôi.
Thay vào đó, mình học cách thả lỏng, không cố gắng kiểm soát những điều vượt quá ngoài tầm kiểm soát, như cách người khác nhìn nhận mình hay tại sao người khác không hành xử như thế này thế nọ blah blah…..
Cuộc sống trở nên dịu dàng với mình hơn khi mình tập trung vào những gì mình có thể làm được.
🌟"Đời như kịch ứng tác, "tát" đến đâu thì mình ứng đến đó!"
Mình hay có những câu hỏi đi đến bế tắc như “Tại sao chuyện này lại xảy ra với mình? “Tại sao mình không được/không có abc….”
Giống như yếu tố bất ngờ của ứng tác, tất cả mọi thứ đến với mình đều có lý do.
Thay vì xù lông chống lại hay chui núp vào vỏ ốc như mọi khi, mình học cách “ứng tác” và "nhảy múa" cùng nó.
🌟Và cuối cùng, You can always find a funny way to live
(Tạm dịch: Bạn luôn có thể tìm thấy một cách vui vẻ để sống)
Dù là trên sân khấu kịch ứng tác hay ngoài đời, mình luôn có thể tìm thấy một cách hài hước thú vị để trân trọng cuộc sống và nuôi dưỡng niềm vui mỗi ngày.
Từ những khoảnh khắc nhỏ bé và bình dị:
🌱 Sự tử tế của một người lạ trên đường khi nhắc bạn gạc chiếc chống chân…
🌅 Nhìn nhắm hoàng hôn trên con đường đi làm về…
🍃 Chậu cây bạn yêu thích nay có thêm chiếc lá non mới…
Ngay cả những tình huống thử thách tưởng chừng khó khăn trong những ngày vật lộn với công việc, gia đình, tình cảm… đều có thể trở thành chất liệu để bạn trưởng thành và tận hưởng cuộc sống, nếu bạn biết cách “ứng tác” chúng thành niềm vui. ❤️
Bạn nào cũng đam mê cô Vân Possible hay Kịch ứng tác thì tìm hiểu thểm ở đây nha Saigon Improv House - Kịch Ứng Tác
#wotn7 Bài viết số 18 thuộc thử thách viết 30 ngày của khóa học Writing On The Net.
mình cũng từng tham gia kịch ứng tác và rất mê môn này
Mình biết đến kịch ứng tác đã lâu, cũng đọc nhiều bài review nhưng bài bạn viết rất chân thành và "chạm" đến mình, sẽ nghiêm túc suy nghĩ việc thử học lớp chị Vân Possible 😄